Trong phần trước của tiểu thuyết, Nguyệt đã đau khổ tận cùng khi An cố tình rời bỏ cô, khẳng định tình cảm với cô trong suốt bảy năm qua chỉ là một thói quen, là sự cảm kích anh dành cho cô, và cô gái kia mới là người An yêu thật sự. Trong cơn đau đớn, hoảng loạn vì mất người yêu, Nguyệt đã nhận được sự quan tâm ấm áp từ một chàng trai đeo kính cận. Chàng xuất hiện đúng lúc cô cảm thấy cuộc đời như đã sụp đổ dưới chân mình.
Năm 1905, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc quyết định gửi anh em Khiêm và Côn lên trọ học ở Vinh để học chữ Quốc ngữ. Chỉ qua tuần học đầu tiên, hai anh em...
Chuyển đến dạy học tại vùng đất mới Đức Thọ, Hà Tĩnh, việc đầu tiên, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc dẫn Côn đi thăm các gia đình nghĩa quân từng nổi dậy...