Trong phần trước của tiểu thuyết, Nguyệt đã đau khổ tận cùng khi An cố tình rời bỏ cô, khẳng định tình cảm với cô trong suốt bảy năm qua chỉ là một thói quen, là sự cảm kích anh dành cho cô, và cô gái kia mới là người An yêu thật sự. Trong cơn đau đớn, hoảng loạn vì mất người yêu, Nguyệt đã nhận được sự quan tâm ấm áp từ một chàng trai đeo kính cận. Chàng xuất hiện đúng lúc cô cảm thấy cuộc đời như đã sụp đổ dưới chân mình.
Ba ngày trẩy hội chùa Hương khiến Xuân Hương thấm mệt. Nàng lười biếng ngủ suốt buổi sáng trong phòng tận hưởng cái sức khỏe đang dần trở lại trong cơ thể...
Một tuần sau buổi bình thơ, Xuân Hương nhận được lời nhắn gửi từ cụ lang Phúc rằng cô cần dứt khoát thôi ngay đám khách thơ thì thách cưới bao nhiêu cụ...
Hồ Xuân Hương cùng với Tri Tạn và Mai Sơn Phủ thống nhất thành lập thi đàn, lấy địa điểm tại nhà Xuân Hương và đặt tên là Cổ Nguyệt Đường, hẹn tới rằm...