Trong phần trước của tiểu thuyết, Nguyệt đã đau khổ tận cùng khi An cố tình rời bỏ cô, khẳng định tình cảm với cô trong suốt bảy năm qua chỉ là một thói quen, là sự cảm kích anh dành cho cô, và cô gái kia mới là người An yêu thật sự. Trong cơn đau đớn, hoảng loạn vì mất người yêu, Nguyệt đã nhận được sự quan tâm ấm áp từ một chàng trai đeo kính cận. Chàng xuất hiện đúng lúc cô cảm thấy cuộc đời như đã sụp đổ dưới chân mình.
Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp...
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...