Bà Vân- mẹ Trung đã tới gặp Nguyệt, nhận ra Nguyệt là cô bé ngày xưa vẫn quấn lấy Quốc Trung không rời nửa bước nay đã là một cô gái xinh đẹp. Bà Vân đã rất hài lòng với tình yêu của hai người, bà mời Nguyệt về gia đình ăn cơm. Mọi việc tưởng đang suôn sẻ, thì Nguyệt nhận được tin nhắn từ Vi, bảo cô hãy tới phòng khách sạn cùng những lời lẽ mỉa mai. Cánh cửa phòng khách sạn mở ra, trái tim cô như bị bóp nghẹt. Nguyệt bị ngất xỉu trước màn kịch do Mai tự đặt ra.
Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình...
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...