Trong ca trực của Tuân “còm”, Quang “cháy” và Hoàn “đơ” đã vô tình gây ra một vụ việc rắc rối khi lia ống kính viễn vọng theo dõi Tiến sĩ Hằng ngoài bờ biển. Ba chàng lính đảo hồn nhiên đã bị nhận khiển trách của lãnh đạo Trạm, và yêu cầu tới xin lỗi Tiến sĩ Hằng. Nhưng cũng lần đến xin lỗi Tiến sĩ Hằng mà ba người nhận ra tình cảm gắn bó của Trạm trưởng Tiến với cô. Hằng không chấp nhặt hành động trẻ con của ba chàng lính trẻ, cô vui vẻ trò chuyện với họ như một người chị gái thân mật...
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...