Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập luận và giải quyết hoàn chỉnh nhiều vấn đề giáo dục trong giới vị thành niên, đã xuất bản nhiều cuốn sách, là thầy của những học trò xuất sắc trong giới nghiên cứu khoa học. Nhưng với cô con gái bỏ nhà đi bụi thì sao? Dù đã rất kiên nhẫn, tìm mọi cách lôi kéo con ra khỏi con đường lầm lạc, thậm chí phải đóng vai cả khách làng chơi để thâm nhập...
Công việc quản lý nhà trường nhiều áp lực khiến Phương nhiều lúc muốn thoái thác cái chức Hiệu trưởng. Nhưng mỗi lần chán nản, mệt mỏi cô lại nghĩ đến...
Làm sao để đưa Lãng Khuê đạt các tiêu chí Nông thôn mới vẫn luôn là nỗi băn khoăn trăn trở trong người Bí thư Chử Trắc Đam. Cái tâm lí ỷ nại vào Nhà nước...