Đúng lúc cả Đề Sặt và Thống Lịnh đều tái mặt vì đạn của quân Tây, thì quân của Đề Trung và của Đề Thám bắn vỗ cạnh sườn chúng, tiếp viện cho ta. Theo nhận định của Mũi Khoằm và Mặt Ngựa, không phải cánh quân của Đề Sặt mà cánh quân của Đề Dương (một tên khác của Hoàng Hoa Thám) và người tham mưu rất già dặn, gan dạ đó là Đề Hả (tức Đề Nắm) là mối nguy hiểm hơn cả. Mũi Khoằm hết sức coi chừng cánh quân của Đề Dương, hắn nuôi tham vọng sẽ bắt sống được cả Đề Dương và Đề Hả.
Sau mấy ngày đêm lặn lội nhọc nhằn, Hai Thanh và đồng đội đã về đến căn cứ. Lúc này anh Tám và toàn bộ huyện uỷ, huyện đội Châu Thành không còn ở đây nữa....
Sau một tuần nổi dậy, do đã công khai lộ mặt, Hai Thanh không thể trụ lại được nữa phải đem theo con vào rừng. Cùng đi với cô còn có Nghĩa, Lê và hai...