Dấu chân chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành đã in dấu trên mảnh đất cực nam Trung bộ. Trên đường đi vào, tình cờ Thành gặp người bạn cũ là Phạm Gia Cần từ Bình Thuận trở về Nghệ An. Thành viết vội thư gửi về quê cho chị Thanh và anh cả Khiêm. Anh kể khá tỉ mỉ những chuyện xảy ra trên dọc đường vào của mình và nói cả về cuộc sống cô đơn, chán chường việc quan của cha. Anh chính thức trở thành thầy giáo của trường Dục Thanh bên cửa biển Phan Thiết.
Người đàn bà lộng lẫy, giàu có mang ơn Nam và Bình đã cứu cha con cô một buổi sáng cuối tháng tư năm bảy mươi lăm đã quay lại tìm hai người để cảm ơn, và...
Đúng một tuần sau, lời thỉnh cầu của gã đã được đất trời báo ứng. Lãm đãi được một viên đá hình bầu dục to bằng cái nút lọ dầu gió lấp lánh màu máu chim...
Sau khoảng thời gian hơn ba tháng làm phu đào đất cho người bạn tù của Dũng đang ở vị thế bưởng trưởng, Lãm cảm thấy kiệt sức , nhục nhã vì bị bóc lột sức...