Dấu chân chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành đã in dấu trên mảnh đất cực nam Trung bộ. Trên đường đi vào, tình cờ Thành gặp người bạn cũ là Phạm Gia Cần từ Bình Thuận trở về Nghệ An. Thành viết vội thư gửi về quê cho chị Thanh và anh cả Khiêm. Anh kể khá tỉ mỉ những chuyện xảy ra trên dọc đường vào của mình và nói cả về cuộc sống cô đơn, chán chường việc quan của cha. Anh chính thức trở thành thầy giáo của trường Dục Thanh bên cửa biển Phan Thiết.
Chỉ trong vòng có mấy ngày mà tình thế đã thay đổi đến chóng mặt. Dân chúng H’Mông ở các nơi kéo nhau về Nùng Xín đông nghìn nghịt, số lượng đã lên đến...
Từ sau lễ hội Gầu Tào , Pinh không thiết làm việc gì nữa, anh thường cáo ốm nằm co ro ở nhà. Người vợ, dù Pinh chẳng yêu đương gì cũng đã mất về tay thầy...
Trở về từ Nùng Xín chưa đầy tháng, Vương Quân Lịnh lại xuống thăm người anh em kết nghĩa Thào Sính Lùng. Lần này hắn dắt theo một người trẻ tuổi tên là...
Trong những ngày lễ hội, Lẫm như người bị thôi miên si mê thầy mo Triệu đến mức ăn không ngon, ngủ không yên. Hình bóng Tráng A Pinh giờ chỉ còn vật vờ...