Dấu chân chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành đã in dấu trên mảnh đất cực nam Trung bộ. Trên đường đi vào, tình cờ Thành gặp người bạn cũ là Phạm Gia Cần từ Bình Thuận trở về Nghệ An. Thành viết vội thư gửi về quê cho chị Thanh và anh cả Khiêm. Anh kể khá tỉ mỉ những chuyện xảy ra trên dọc đường vào của mình và nói cả về cuộc sống cô đơn, chán chường việc quan của cha. Anh chính thức trở thành thầy giáo của trường Dục Thanh bên cửa biển Phan Thiết.
Tùng phát hiện ra đại đội trưởng Du bị cọp rừng ăn thịt chỉ còn lại bộ xương gióng chân và đôi giầy vải ghi tên Du. Anh đau đớn lạnh người, không còn chút...
Truyện ngắn Người đàn bà tóc trắng ra đời năm 1993, là 1 trong số những câu chuyện, chứa đựng những suy nghĩ và trăn trở rất riêng của nhà văn Nguyễn...
Tùng vui mừng nhận được chiếc ba lô của mình vẫn còn cây đàn ghi ta đi cùng anh trong suốt chiến trường đánh Pol Pot. Theo đề nghị của tên chỉ huy Lục...
Ép y tá câm kích dục thoả mãn cơn động dục xong viên chỉ huy tàn quân Pol Pot ngay lập tức biến thành con cáo già tinh ranh. Tùng lo lắng trong tình thế...