Dấu chân chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành đã in dấu trên mảnh đất cực nam Trung bộ. Trên đường đi vào, tình cờ Thành gặp người bạn cũ là Phạm Gia Cần từ Bình Thuận trở về Nghệ An. Thành viết vội thư gửi về quê cho chị Thanh và anh cả Khiêm. Anh kể khá tỉ mỉ những chuyện xảy ra trên dọc đường vào của mình và nói cả về cuộc sống cô đơn, chán chường việc quan của cha. Anh chính thức trở thành thầy giáo của trường Dục Thanh bên cửa biển Phan Thiết.
Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập...
Nguyễn Tấn Phúc với bí danh là Tếnh cán bộ mặt trận Việt Minh Yên Bái cho rằng đã tới lúc công khai tổ chức cách mạng với đông đảo quần chúng, Tếnh nói...
Được giác ngộ, quản tù Hà Văn Lượng, Bùi Đức Lạc trở thành cơ sở liên lạc của cách mạng ở trong và ngoài nhà tù. Nguyễn Đức Quỳ nghe tin như vậy rất mừng,...
Nhận nhiệm vụ từ thày Đức, nhóm nữ sinh do Liên phụ trách len lỏi vào đám đông dân chúng để giải truyền đơn với các nội dung ngắn gọn, cho biết Mặt trận...