Trường bắt đầu nhận ra sự nhỏ nhen và vô lý của mình , chàng hối hận với những gì mình đã đối xử với vợ con. Chàng bỏ đi chơi với chúng bạn , không muốn về nhà để khỏi nhắc lại những hành vi nhỏ nhen ấy, song những cuộc đi vui chơi chỉ để lại trong tâm hồn chàng những dư vị chua chát thêm.
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...