Trường bắt đầu nhận ra sự nhỏ nhen và vô lý của mình , chàng hối hận với những gì mình đã đối xử với vợ con. Chàng bỏ đi chơi với chúng bạn , không muốn về nhà để khỏi nhắc lại những hành vi nhỏ nhen ấy, song những cuộc đi vui chơi chỉ để lại trong tâm hồn chàng những dư vị chua chát thêm.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...