Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp rút, tuy có đôi lúc bực mình vặt những chuyện không đâu như là sự tất nhiên. Họ đã thực sự một cuộc sống vợ chồng. Tin Châu có thai càng làm cho Sài sung sướng và hạnh phúc hơn, Sài quyết định làm đám cưới ngay với Châu. Anh như thoả ước nguyện tự quyết định cuộc đời mình điều mà mấy chục năm về trước anh không làm được
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...