Bị cả phía gia đình mình và gia đình Châu coi thường, Sài có cảm giác mình đang cố sức leo cây,cứ ngửa mặt, cố mãi mà không đủ sức. Anh cảm thấy cô đơn và bất lực. Sài không phải là con người hoàn toàn ngu si để Châu muốn điều khiển chỉ huy anh thế nào nên thế. Anh không hề có ý định xé đôi hạnh phúc của mình một lần nữa.
Càng gần đến ngày mở màn chiến dịch, trên mặt trận Tây Nguyên càng thể hiện rõ chủ nghĩa anh hùng Cách mạng Việt Nam. Những con người không sợ hy sinh...
Trong khí thế của những ngày tuổi trẻ cả nước nô nức lên đường, Oánh – Tiểu đoàn trưởng đặc công rất vui khi được điều động vào chiến trường Tây Nguyên....
Trong những ngày đang rệu rã, hoang mang trước sự bỏ mặc của người Mỹ và khí thế tiến công như vũ bão của quân giải phóng, người cha tư bản của tên Tuấn...