Mơ được một chiến sĩ ở trạm giao thông đưa lên đồi viếng mộ Thú. Cô òa khóc trước mộ người bạn học - người đồng hương mà cô đem lòng yêu thương bấy lâu. Sau đó, Mơ được chính ủy cho chuyển về đơn vị cùng với Ngà ở trạm giao thông ngã tư "Bền Bỉ".
Từ khi khỏi mắt, Minh thường xuyên vắng nhà. Liên không âu yếm, khuyên ngăn chồng nữa mà nàng đối phó bằng tấm lòng nhẫn nại. Theo lời khuyên của Văn,...
Sau phẫu thuật, mắt Minh đã sáng trở lại, chàng thấy mọi vật đều tốt tươi lên, chỉ mình Liên là xấu đi nhiều. Trong lúc Minh đang tìm lục đọc lại bức thư...