Tại Buôn Mê Thuột, tiểu đội đặc công của Oánh đã có cuộc đụng độ, chạm trán với toán biệt kích, Oánh đã nhận ra và tha chết cho tên Hùng. Càng gần đến ngày chiến thắng, chiến trường càng khốc liệt. Quân địch hoang mang, rệu rã nhưng một bộ phận tàn quân vẫn chống trả điên cuồng. Quân ta đánh lớn, thắng lớn, nhưng những tổn thất, hy sinh cũng không hề nhỏ. Song, khắp mặt trận Tây Nguyên vẫn toát lên sáng ngời tinh thần dũng cảm, ý chí quyết tâm cho ngày đại thắng.
Cường bị thương phải nằm ở trạm hậu phẫu mười lăm ngày. Hồng đã rất lo lắng cho Cường khi thấy anh bị thương và chăm sóc cho anh. Giữa bao nhiêu thương...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...