Với trí tuệ uyên bác và sự công tâm, chính trực, từ ngày lên làm quan tri huyện tại Bình Khê, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã dốc lòng cho việc lo cho dân nghèo, khiến nhân dân trong vùng nức tiếng ca ngợi, song bọn tay sai, cường hào của thực dân Pháp đem lòng ghét ghen. Bất ngờ được gặp đứa con mà ông yêu quí ở chốn xa xôi, niềm vui trong ông vỡ òa. Ba ngày ngắn ngủi cha con bên nhau thật hạnh phúc. Trước khi chia tay, ông đã đưa Nguyễn Tất Thành đi thăm một số nơi di tích lịch sử phong trào Tây...
Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình...
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...