Sau những giờ ra trận quả cảm và dũng mãnh, những người lính của “Trung đội gió lốc” (theo cách gọi thán phục của anh em trong Tiểu đoàn 3), lại trở về với cuộc sống đời thường dung dị, lạc quan và yêu thương nhau như một gia đình. Đặc biệt, những trang nhật ký ghi lại diễn biến những ngày đang sống của Trung đội trưởng Mánh (người nhiều tuổi nhất) được đọc lên mỗi ngày như một món ăn tinh thần khích lệ các đồng đội.
Sau đám tang của cụ đồ An, mặc dù dân làng Võ Liệt, Thanh Chương tha thiết muốn đón ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc quay trở lại dạy học, nhưng ông đã từ...
Dẫu đỗ đạt cao, nhưng thấm nỗi đau mất nước, hiểu quan lại cũng chỉ là bù nhìn dưới sự đô hộ của thực dân Pháp, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã viện lý do...