Trong phần trước của tiểu thuyết, Nguyệt đã đau khổ tận cùng khi An cố tình rời bỏ cô, khẳng định tình cảm với cô trong suốt bảy năm qua chỉ là một thói quen, là sự cảm kích anh dành cho cô, và cô gái kia mới là người An yêu thật sự. Trong cơn đau đớn, hoảng loạn vì mất người yêu, Nguyệt đã nhận được sự quan tâm ấm áp từ một chàng trai đeo kính cận. Chàng xuất hiện đúng lúc cô cảm thấy cuộc đời như đã sụp đổ dưới chân mình.
Ba chàng trai ngồi ghe từ Tân Quới đi Bình Khê gặp câu chuyện của ông chủ ghe bận rộn với những người đàn bà sống dọc bên bờ sông Di. Ông cho biết có tới...
Bọn Ân đã ở cách xa Sài Gòn gần 500 cây số, như thể đã thoát xa nỗi ám ảnh nào đó mà nó không còn khả năng đuổi kịp mình. Ba người đang trôi theo một cái...
Cả ba con người xa lạ bỗng nhiên nhập thành một nhóm đã không còn cảm thấy bỡ ngỡ vì có những điểm chung. Họ đã tận mắt chứng kiến Sông Di tháng bẩy mưa...