Ở phần trước, Nguyệt đã trở lại thân thiết với Mai như ngày xưa. Cuộc sống của cô đã bình yên hơn. Với Nguyệt bây giờ cái gì cũng tốt, công việc, bạn bè cô đều cảm thấy hài lòng, chỉ có điều trong lòng như bắt đầu xuất hiện nỗi nhớ ngày một da diết với người ấy. Sau 3 tuần đi công tác xa, anh bất ngờ xuất hiện trước mặt Nguyệt, cô như vỡ òa trong niềm hạnh phúc, ngọt ngào khó tả mà chính Nguyệt cũng không hiểu vì sao.
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...