Quốc Trung từ bao giờ cũng đã không thể xa được Nguyệt, anh yên lòng mỗi khi bên cạnh Nguyệt, bình yên nhận sự chăm sóc từ cô. Những bữa ăn ngon do chính tay Nguyệt nấu, và thậm chí cả sự ngúng ngoảy của cô cũng đều khiến anh không thể rời xa. Hai người đều “tình trong như đã’ nhưng chưa ai chịu thừa nhận. Đúng lúc đó, Đức đã tổ chức tỏ tình với Nguyệt. Quốc Trung chứng kiến cảnh tượng lãng mạn, ngọt ngào khi Đức tỏ tình với Nguyêt, anh bất ngờ và đau đớn.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...