Truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Quang Thiều. Và theo lời Nguyễn Quang Thiều “70% của truyện ngắn này là sự thật”. Chinh, tên nhân vật chính là một cô gái có thật. Chinh sống cùng gia đình trên chiếc thuyền. Họ không được phép lên bờ vì lời nguyền của cha cô. Nhưng cuối cùng cô đã lên bờ vì tiếng gọi của màu hoa cải vàng quyến rũ và bởi tiếng gọi của tình yêu với một chàng trai sống trong một xóm trại ven sông… Khi biết cô có thai, cha cô đã trừng phạt cô và đưa cả gia đình đi mất tích.
Chuyện thứ 10 ở làng là từ khi vào hợp tác xã, làm ăn tập thể khiến cánh đồng lúa chỗ thì tốt ngập đầu chỗ thì loe hoe như cỏ. Còn Thỉnh thì trong lòng...
Ông Đầu- Chủ nhiệm hợp tác xã thực hiện chủ trương của cấp trên đến thuyết phục sư thầy phá chùa lấy gỗ và gạch để xây nhà trẻ mẫu giáo, xây nhà hộ sinh...
Không ra tán thành hay không tán thành chủ trương thành lập hợp tác xã, xung công của cải vật chất cho tập thể, nhưng Lão Thích lại vạch đường cho con...