Truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Quang Thiều. Và theo lời Nguyễn Quang Thiều “70% của truyện ngắn này là sự thật”. Chinh, tên nhân vật chính là một cô gái có thật. Chinh sống cùng gia đình trên chiếc thuyền. Họ không được phép lên bờ vì lời nguyền của cha cô. Nhưng cuối cùng cô đã lên bờ vì tiếng gọi của màu hoa cải vàng quyến rũ và bởi tiếng gọi của tình yêu với một chàng trai sống trong một xóm trại ven sông… Khi biết cô có thai, cha cô đã trừng phạt cô và đưa cả gia đình đi mất tích.
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...
Ngày thứ ba của tuần họp, trong bữa ăn trưa Duy bất ngờ bị hút mắt bởi một cô gái. Cô có nước da trắng, vóc người mảnh dẻ cũng nhìn anh chăm chú. Đi cùng...
Ở buổi đọc truyện trước, sau ngày hội hoá trang với những ấn tượng kì quái về dòng người, Duy và M cưới nhau giữa những cơn bão tuyết của vùng đông bắc...