Truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Quang Thiều. Và theo lời Nguyễn Quang Thiều “70% của truyện ngắn này là sự thật”. Chinh, tên nhân vật chính là một cô gái có thật. Chinh sống cùng gia đình trên chiếc thuyền. Họ không được phép lên bờ vì lời nguyền của cha cô. Nhưng cuối cùng cô đã lên bờ vì tiếng gọi của màu hoa cải vàng quyến rũ và bởi tiếng gọi của tình yêu với một chàng trai sống trong một xóm trại ven sông… Khi biết cô có thai, cha cô đã trừng phạt cô và đưa cả gia đình đi mất tích.
Một buổi sáng định mệnh, Sáu Nguyện lang thang ra quán bún riêu và bất ngờ gặp lại Bảy Thu. Cô đang làm công nhân cho một công ty dệt liên doanh của Thành...
Ngay lần gặp đầu tiên ông nhà báo, chiêm tinh đã linh cảm dự báo Sáu Nguyện có thể sẽ vướng vào tù tội. Trong suốt buổi nói chuyện anh cũng chỉ hỏi như...
Sáu Nguyện đến gặp Bảy tỉnh đội và được nhận vào làm việc tại tỉnh đội, với nhiệm vụ đội trưởng đội bảo vệ kiêm chuyên viên phòng kinh doanh tổng hợp...
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...