Truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Quang Thiều. Và theo lời Nguyễn Quang Thiều “70% của truyện ngắn này là sự thật”. Chinh, tên nhân vật chính là một cô gái có thật. Chinh sống cùng gia đình trên chiếc thuyền. Họ không được phép lên bờ vì lời nguyền của cha cô. Nhưng cuối cùng cô đã lên bờ vì tiếng gọi của màu hoa cải vàng quyến rũ và bởi tiếng gọi của tình yêu với một chàng trai sống trong một xóm trại ven sông… Khi biết cô có thai, cha cô đã trừng phạt cô và đưa cả gia đình đi mất tích.
Châu sinh con thứ hai, cô đưa con về nhà mẹ đẻ để tiện gia đình chăm sóc. Sài cũng đưa con trai đầu về quê mẹ. Ở quê, gặp gỡ những người nông dân thật...
Việc Châu cắt phăng dây quai ba lô của Sài - chiếc ba lô chứa đầy những kỷ vật chiến trường, cùng với dồn nén vô số mâu thuẫn trong đời sống hôn nhân...
Bị cả phía gia đình mình và gia đình Châu coi thường, Sài có cảm giác mình đang cố sức leo cây,cứ ngửa mặt, cố mãi mà không đủ sức. Anh cảm thấy cô đơn và...
Cuộc sống hôn nhân của hai vợ chồng Sài trong căn nhà chật hẹp đã nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn, càng gay gắt hơn khi Sài vô ý để con bị nhiễm lạnh phải...