Trận chiến Ti Tốc đã cướp Cương của Lan vĩnh viễn. Những con tàu ra đảo Trường Sa vẫn đi đi về về chỉ có anh và nhiều đồng đội khác mãi mãi không trở về. Đó cũng là nỗi đau tột cùng của một người vợ trẻ như Lan, một vết thương không bao giờ kín miệng trong lòng cô. Lan quyết định một đời thương nhớ anh, tự hào về anh. Lần này sẽ là lần cuối cùng sau hơn 10 năm ra đảo biểu diễn phục vụ. Lan sẽ đảm nhận một công việc khác. Có lẽ thế bao nhiêu kỉ niệm về Cương và đảo cứ dồn về, đầy cảm xúc trong...
Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có...
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...
Mừng về đến nhà thì tin mẹ đã đi tản cư về làng Phò, cách Bao Vinh chừng nửa ngày đường. Trên đường trở lại mặt trận em gặp Trung đoàn trưởng và Nghi –...
Ở buổi đọc truyện trước, tình hình mặt trận Huế lúc này biến chuyển hết sức quan trọng, Cục diện chiến xoay chiều mỗi ngày thêm bất lợi cho quân ta. Quân...
Nhờ sự phát hiện của Vịnh –sưa mà quân ta đã tiêu diệt được kho xăng và đạn bí mật của giặc. Tấm gương dũng cảm của người chiến sĩ nhỏ tuổi “ Chú thợ súng...