Cơn giông bão đã đến thật. Cánh lính trẻ lần đầu tiên chứng kiến chiếc vòi rồng cuồn cuộn như muốn nuốt trôi tất cả trên biển. Mạnh và Quang “cháy” may mắn không bị làm sao khi bị chiếc vòi rồng cuốn theo và quật ngã xuống sân đảo. Sau đó, một trận mưa lớn chưa từng thấy, cả đảo quay trong mưa bão, chống chọi với thiên nhiên, bảo vệ khí tài không bị ngập nước. Sau cơn giông bão cây bàng vuông vẫn nở ra ba bông hoa trắng muốt. Đúng ngày đó, đội trưởng Linh nhận được tin bố anh đã mất ở quê nhà...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...