Cơn giông bão đã đến thật. Cánh lính trẻ lần đầu tiên chứng kiến chiếc vòi rồng cuồn cuộn như muốn nuốt trôi tất cả trên biển. Mạnh và Quang “cháy” may mắn không bị làm sao khi bị chiếc vòi rồng cuốn theo và quật ngã xuống sân đảo. Sau đó, một trận mưa lớn chưa từng thấy, cả đảo quay trong mưa bão, chống chọi với thiên nhiên, bảo vệ khí tài không bị ngập nước. Sau cơn giông bão cây bàng vuông vẫn nở ra ba bông hoa trắng muốt. Đúng ngày đó, đội trưởng Linh nhận được tin bố anh đã mất ở quê nhà...
Người vợ hiền cùng con thơ đột ngột qua đời khiến anh Nguyễn Sinh Sắc không còn lòng dạ nào ở lại kinh thành Huế. Ba cha con lên đường trở về quê nhà....
Nhớ lời hứa với bà ngoại khi ở quê nhà là vô kinh thành sẽ tìm cách nhìn mặt vua rồi kể cho bà nghe khi về thăm quê, Côn xin phép mẹ cho mình được cùng...
Ở thành nội không lâu, Côn đã có nhiều bạn chơi thân như Công Tôn nữ Huệ Minh, Diệp Văn Kỳ. Côn tuy là nhỏ tuổi nhất nhưng lại là trung tâm của đám học...