Cơn giông bão đã đến thật. Cánh lính trẻ lần đầu tiên chứng kiến chiếc vòi rồng cuồn cuộn như muốn nuốt trôi tất cả trên biển. Mạnh và Quang “cháy” may mắn không bị làm sao khi bị chiếc vòi rồng cuốn theo và quật ngã xuống sân đảo. Sau đó, một trận mưa lớn chưa từng thấy, cả đảo quay trong mưa bão, chống chọi với thiên nhiên, bảo vệ khí tài không bị ngập nước. Sau cơn giông bão cây bàng vuông vẫn nở ra ba bông hoa trắng muốt. Đúng ngày đó, đội trưởng Linh nhận được tin bố anh đã mất ở quê nhà...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...