Ở phần trước của tiểu thuyết, chúng ta đã chứng kiến cả đảo náo nức với tin có tàu ra. Theo dự đoán thì tàu ra lần này sẽ đón một số chiến sĩ hết nghĩa vụ về đất liền, trong đó có Quang “cháy”, Mạnh “ngô đồng”, Túng “Toác”. Tuy nhiên do đảo còn thiếu quân nên họ phải ở lại thêm mấy tháng. Chỉ có Trạm trưởng Tiến rơi vào một cảm giác kì lạ mà anh chưa từng thấy, bởi có lẽ tàu ra nghĩa là anh sắp phải xa Hằng...
Hai hôm sau ngày bị ngã, tuy mí mắt Minh bớt sưng nhưng hễ có tia ánh sáng lọt vào con ngươi lại chảy nước mắt giàn giụa và nhức buốt. Liên tạm nghỉ việc...