Ở phần trước của tiểu thuyết, chúng ta đã chứng kiến cả đảo náo nức với tin có tàu ra. Theo dự đoán thì tàu ra lần này sẽ đón một số chiến sĩ hết nghĩa vụ về đất liền, trong đó có Quang “cháy”, Mạnh “ngô đồng”, Túng “Toác”. Tuy nhiên do đảo còn thiếu quân nên họ phải ở lại thêm mấy tháng. Chỉ có Trạm trưởng Tiến rơi vào một cảm giác kì lạ mà anh chưa từng thấy, bởi có lẽ tàu ra nghĩa là anh sắp phải xa Hằng...
Xuân Hương đã xin được ở nhờ chùa giải oan ở chân núi Yên Tử. Nàng lại nhớ đến một người nữa có khả năng giúp nàng đó là Chiêu Hổ. Gặp lại chàng, Xuân...
Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình...