Ở phần trước của tiểu thuyết, chúng ta đã chứng kiến cả đảo náo nức với tin có tàu ra. Theo dự đoán thì tàu ra lần này sẽ đón một số chiến sĩ hết nghĩa vụ về đất liền, trong đó có Quang “cháy”, Mạnh “ngô đồng”, Túng “Toác”. Tuy nhiên do đảo còn thiếu quân nên họ phải ở lại thêm mấy tháng. Chỉ có Trạm trưởng Tiến rơi vào một cảm giác kì lạ mà anh chưa từng thấy, bởi có lẽ tàu ra nghĩa là anh sắp phải xa Hằng...
Không ai biết về quá khứ của bà Điếc ngoài thông tin bà là người chuyên sống bằng nghề giúp việc. Khi mẹ bà nhắm mắt xuôi tay có để lại cho bà – người con...
Không khí ấm áp của bữa ăn tất niên khiến Ron lần đầu tiên cảm thấy gia đình là tổ ấm, là nơi che chở cho mình. Ron luôn tâm niệm thương vợ, thương con...
Sự biến động trong ba ngày Tết của khu nhà không ồn ào, nhưng thực sự là một bước chuyển đầy khắc nghiệt và dữ dội đối vưới mỗi gia đình, mỗi con người....