Trong khi ông Bằng chỉ gắn bó và yêu thích với những điều mang vẻ đẹp cân đối, mực thước, cổ điển thì ngoài kia xã hội, phố xá đang thay đổi. Thành phố hình như đã hình thành một lớp tư sản mới, chúng đang phá phách, khuynh đảo xã hội. Ông Bằng cố giữ gìn cái nề nếp, gia phong trong gia đình của ông, đồng thời vẫn tin tưởng, níu giữ vào những điều tốt đẹp, cái nền nhân văn vẫn còn đọng lại xung quanh ông. Luận và những thành viên trong gia đình vì thế vẫn giấu ông Bằng chuyện của Cừ, đứa con...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...
Cuộc chiến đấu bảo vệ Thành cổ đã bước sang ngày thứ ba mươi. Để có được con số ba mươi mang tinh thần bám trụ phi thường ấy trong cục diện quá chênh lệch...