Mùa lá rụng, tiếng lá khô rào rào theo hơi gió tạt trên nền đất. Sau đêm giao thừa Hoài nán lại nhà ông Bằng, chị như một người dâu trưởng đích thị ở trong gia đình. Người phụ nữ tựa cán cây chổi cọ vào thân cây nhãn, rồi tâm tư nối dài những kỉ niệm với người chồng cũ, với ngôi nhà này. Tất thảy, đâu đâu cũng có bàn tay chăm chút của chị, kể cả những người em chồng cũng được chị chăm lo rồi lớn, rồi lấy vợ vẫn không hết yêu mến chị. Trong câu chuyện của chị Hoài, Lý như muốn tránh khỏi sức lôi cuốn...
Trước khi đoàn sứ bộ rời Bắc Kinh về nước, Nguyễn đến chào Lý Phú. Hai người đều lo nghĩ về nước Việt khi Hoàng đế Gia Long chịu thụ phong lấy đất nước...
Những ngày đi sứ với Nguyễn Du thật tuyệt vời. Không bị ai theo dõi, Nguyễn có thể sống với lòng mình. Được viết những điều bao năm nghĩ mà không dám viết...