Mùa lá rụng, tiếng lá khô rào rào theo hơi gió tạt trên nền đất. Sau đêm giao thừa Hoài nán lại nhà ông Bằng, chị như một người dâu trưởng đích thị ở trong gia đình. Người phụ nữ tựa cán cây chổi cọ vào thân cây nhãn, rồi tâm tư nối dài những kỉ niệm với người chồng cũ, với ngôi nhà này. Tất thảy, đâu đâu cũng có bàn tay chăm chút của chị, kể cả những người em chồng cũng được chị chăm lo rồi lớn, rồi lấy vợ vẫn không hết yêu mến chị. Trong câu chuyện của chị Hoài, Lý như muốn tránh khỏi sức lôi cuốn...
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...