Sau những mệt mỏi ở ngoài đời, Phượng trở về nhà, trong căn phòng giản dị của hai vợ chồng, lòng thấy bình yên trở lại. Căn phòng có bầu không khí riêng thân mật và yêu đời mà Phượng rất hài lòng. Hài lòng nhất là về Luận- chồng cô. Với Phượng, Luận thật là một người chồng tốt, anh sống một cách có ý thức và đầy trách nhiệm, Luận khác với Đông ở điều căn bản ấy.
Lý càng ngày càng tỏ thái độ xem thường chồng. Cô thường xuyên vắng nhà, bỏ mặc Đông và ông Bằng xoay xỏa trong sinh hoạt. Lý thông báo cô...
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...