Sau những ngày trảy hội xuân ở khắp nơi, ông Bằng trở về nhà và sung sướng đón nhận hai đứa cháu nội, Quân anh và Quân em- con trai Cừ. Ông lăng xăng như một ông giáo già bắt đầu dạy chúng những bài học căn bản làm người. Ông mơn man sung sướng trong nguồn mạch yêu thương, những điều đó đã xóa mờ nỗi đau trong ông về Cừ, bố của chúng. Vừa lúc ấy thì gia đình ông Bằng nhận được thư của Cừ gửi về từ nước ngoài. Lá thư là minh chứng chính xác rằng thằng Cừ con ông đã bỏ ra nước ngoài thật sự...
Người vợ hiền cùng con thơ đột ngột qua đời khiến anh Nguyễn Sinh Sắc không còn lòng dạ nào ở lại kinh thành Huế. Ba cha con lên đường trở về quê nhà....