Sau những ngày trảy hội xuân ở khắp nơi, ông Bằng trở về nhà và sung sướng đón nhận hai đứa cháu nội, Quân anh và Quân em- con trai Cừ. Ông lăng xăng như một ông giáo già bắt đầu dạy chúng những bài học căn bản làm người. Ông mơn man sung sướng trong nguồn mạch yêu thương, những điều đó đã xóa mờ nỗi đau trong ông về Cừ, bố của chúng. Vừa lúc ấy thì gia đình ông Bằng nhận được thư của Cừ gửi về từ nước ngoài. Lá thư là minh chứng chính xác rằng thằng Cừ con ông đã bỏ ra nước ngoài thật sự...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...