Cần trở về nước thì ông Bằng cũng trút hơi thở cuối cùng giữa đông đủ các con. Trong cơn hấp hối, ông thấy thương các con và tin yêu các con mình hơn. Họ mỗi người một vẻ nhưng đều có chung cội nguồn với ông. Cùng chung với ông lòng vị tha, tình yêu thương, cái cốt cách cao ngạo về phẩm giá con người. Cùng chung với ông các giá trị tinh thần phải được trụ lại, phải được bền vững trước mọi thử thách bão dông...
Vì con, Núi đành chịu mất đi Hồng, người vợ hiền thảo, sống có trước có sau và quay lại với Mai. Vốn là người sống có tình, Núi bỏ qua chuyện cũ, hết...
Sau một đêm sương gió bên dòng Thương Giang, Mai dọn về ở với Núi, trở thành vợ chồng mà không cưới hỏi. Hai vợ chồng thường xảy ra xích mích vì lối nói...