Cần trở về nước thì ông Bằng cũng trút hơi thở cuối cùng giữa đông đủ các con. Trong cơn hấp hối, ông thấy thương các con và tin yêu các con mình hơn. Họ mỗi người một vẻ nhưng đều có chung cội nguồn với ông. Cùng chung với ông lòng vị tha, tình yêu thương, cái cốt cách cao ngạo về phẩm giá con người. Cùng chung với ông các giá trị tinh thần phải được trụ lại, phải được bền vững trước mọi thử thách bão dông...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...