Cần trở về nước thì ông Bằng cũng trút hơi thở cuối cùng giữa đông đủ các con. Trong cơn hấp hối, ông thấy thương các con và tin yêu các con mình hơn. Họ mỗi người một vẻ nhưng đều có chung cội nguồn với ông. Cùng chung với ông lòng vị tha, tình yêu thương, cái cốt cách cao ngạo về phẩm giá con người. Cùng chung với ông các giá trị tinh thần phải được trụ lại, phải được bền vững trước mọi thử thách bão dông...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...