Sau Tết Nguyên đán, Hân nhận được thư của Chượp. Chượp cho biết anh bị thương nặng, đang được điều chuyển từ chiến trường ra điều trị tại miền Bắc. Bây giờ anh đang dưỡng thương ở Quân y viện. Trong thư Chượp không thông báo gì nhiều và không có những dòng mượt mà, ấm áp khi trải lòng với hân. Hân cảm nhận anh chỉ coi cô như một người bạn thông thường chứ không phải một người bạn gái. Điều này khiến Hân chạnh lòng. Nhưng cô vân hy vọng và biên thư lại cho Chượp.
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...