Không nhận được lời đề nghị nào từ Jean cho kì nghỉ lễ giáng sinh nên Vy đành chấp nhận lời đề nghị của chị Linh. Cô đón tàu đi Pari như đã định, nhưng tới điểm ga Bruc-xen, Vy chọn xuống tàu và tới thẳng công ty Van Lattel tìm Jean. Anh vừa trải qua những ngày làm việc hết công suất và áp lực đỉnh cao nên vừa nhìn thấy Vy, Jean bị ngất xỉu do bị kiệt sức. Nằm trên giường bệnh Jean nhận ra mình thật sự cô đơn, anh đề nghị Vy đừng đi Pari hãy ở lại đón giáng sinh cùng anh. Hai người đáp...
Cứ nghĩ đến y tá câm Sa Ly Tùng lại nhớ tới Người rắn ở Biển Hồ được anh và đại đội trưởng Du cứu sống còn chưa kịp nhìn rõ mặt. Tùng ước mong gặp lại...
Tên chỉ huy tàn quân Pol Pot sau khi được cắt khúc chân bị thương đã ngất lịm đi rồi trôi vào mộng mị. Hồn vía lìa khỏi xác chu du đến miền đất giáp biên...
Tên chỉ huy nhìn lên trời xem sao Tua Rua và sao Bắc cực để đoán phương hướng và nhận ra nếu đủ nước, đủ lương thực, và không bị sốt rét, hổ vồ, rắn...
Đói khát và dở mếu dở khóc trước đàn chó sói là tình trạng khốn cùng của đám tàn quân Pol Pot và Tùng. Cả bọn không biết liệu bốn con người dặt dẹo khốn...