Sau những chuẩn bị kĩ càng, theo kế hoạch đội Phi Vân thực hiện nhiệm vụ đánh mìn buổi khai trương nhà hát Đô Thành chúc mừng năm mới. Bỗng chốc rạp hát nguy nga biến thành hình thù kì quái, đầu bị chẻ làm đôi. Hàng trăm tên tướng tá, cố vấn, chuyên viên kĩ thuật tài giỏi, những sĩ quan bí mật của trại “peary”... chung đã tung lên như xác pháo đêm giao thừa. Dứoi hàng chữ “cung chúc tân xuân” chúng lại bỗng nhiên gục xuống và không vao giờ được ngẩng dậy trên mình rồng để đón vành hoa chiến thắng....
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...