Truyện ngắn Bông điên điển hồng kể lại câu chuyện của nhiều phận người, dù chiến tranh đã lùi vào quá khứ nhưng kí ức về nó vẫn tươi nguyên, đầy ám ảnh, khiến họ phải day dứt, tìm kiếm một điều gì để khỏa lấp những ám ảnh ấy. Truyện đặc sắc bởi không chỉ ở tạo dựng hình ảnh biểu tượng “bông điên điển hồng” đầy thi vị, đẹp đẽ, mà còn tạo được một không khí đậm chất Nam Bộ.
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...