Sau lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Sáu Nguyện tìm về với những kỷ niệm trận mạc, anh xin làm công nhân cạo mủ tại một công ty chuyên trồng cao su tại Phước Long với cái tên mới Năm Thạch. Nhưng rồi người ta không cho anh chìm đắm mãi vào cái thế giới khổ ải nhưng ngọt ngào của riêng anh nữa. Vị giám đốc công ty vốn cũng là một trung tá chuyên ngành dường như biết rõ lai lịch của anh đã đề nghị anh về làm giám dốc nông trường thay cho tên giám đốc 21 láo toét, chỉ ăn chứ không làm, chuyên gái...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...
Sau 5 ngày ở nhà Sài quyết định ra đi vì không muốn ở nhà lâu hơn nữa dù anh còn 10 ngày nghỉ phép. Lần này về không còn ai thúc giục chuyện vợ chồng anh...
Sau khi biết tin Tuyết có thai, Sài thể hiện buồn hay vui đau khổ hay sung sướng. Hàng ngày vẫn đều đặn tập thể dục, ăn, ngủ, sinh hoạt, giảng dậy và tăng...