Sáu Nguyện không thể ngờ sự thẳng thắn pha chút yêng hùng của anh khiến anh đã từng phải trả giá trong chiến tranh, thấm đòn ê ẩm, giờ đây chính nó lại khiến anh đau một lần nữa giữa thời bình. Anh chỉ là một kẻ cầu an, sợ va đập, cố nhắm mắt làm ngơ mọi sự để được sống yên tĩnh qua ngày mà không được. Đất nước sau chiến tranh vẫn chìm trong u ám, những khuyết tật thời hậu chiến lại không ngừng nảy sinh và lộng hành.
Ở diến biến trước, nội dung truyện lại dẫn về cô gái ở hiện tại còn mang nặng kí ức về xóm Chùa Cuối, cùng với câu hỏi vì sao bố cô lại bỏ đi? Sự ra đi...
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...