Sáu Nguyện không thể ngờ sự thẳng thắn pha chút yêng hùng của anh khiến anh đã từng phải trả giá trong chiến tranh, thấm đòn ê ẩm, giờ đây chính nó lại khiến anh đau một lần nữa giữa thời bình. Anh chỉ là một kẻ cầu an, sợ va đập, cố nhắm mắt làm ngơ mọi sự để được sống yên tĩnh qua ngày mà không được. Đất nước sau chiến tranh vẫn chìm trong u ám, những khuyết tật thời hậu chiến lại không ngừng nảy sinh và lộng hành.
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...