Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình mưu sinh tưởng như bất định. Anh gặp lại anh Bảy tỉnh đội trưởng cũ, con người đã khác, to lớn hơn, chức sắc đầy người. Bảy cho anh biết địa chỉ của Ba Đẩu. Sáu Nguyện lại tìm về khu đồi chuối ngày nào, còn nhớ văng vẳng câu nói của người đàn bà với một đứa con gái nhỏ ngày nào “nếu dưới không sống nổi, anh hãy trở về với mẹ con em”.
Buổi tiệc sinh nhật của Hạnh kết thúc, Cúc Huyền ra về với tâm trạng không vui và pha chút hờn giận bởi những câu hỏi ngớ ngẩn của Lũy. Lũy hoàn toàn...
Trong buổi sinh nhật của bé Hạnh, Luỹ nhận ra ở Cúc Huyền có một sự khéo léo, đảm đang của người con gái. Trước mặt mọi người cô tỏ luôn tỏ ra thẹn thùng...
Những ngày thi xong Luỹ mới có dịp thuận tiện ghé thăm nhà chị Thục. Từ lúc vợ chồng chị di chuyển về thị trấn đã hơn ba năm, bé Hạnh cũng vừa đúng sinh...